Trẻ em là một trong những nhóm chủ thể đặc biệt được luật quốc tế xếp vào các nhóm người dễ bị tổn thương (bên cạnh phụ nữ, người khuyết tật, người sống chung với HIV, người thiểu số, người lao động di trú, người tị nạn...), cần được hưởng cơ chế chăm sóc, bảo vệ và giáo dục đặc biệt. Đã có rất nhiều văn bản pháp luật được ban hành, nhiều cơ chế đảm bảo quyền trẻ em được thực thi. Việt Nam cũng là một trong các quốc gia tham gia và thực thi Công ướC về quyền trẻ em 1989 từ rất sớm (nước ta là thành viên công ước vào ngày 20/02/1990). Chúng ta đã ban hành rất nhiều văn bản pháp luật và giao trách nhiệm cho nhiều cơ quan, tổ chức tham gia vào việc thực thi, bảo vệ quyền trẻ em. Bài viết này tập trung phân tích, làm rõ các quy định của công ước quốc tế về quyền trẻ em năm 1989 cũng như việc gia nhập và triển khai thực hiện tại nước ta hiện nay, qua đó đề xuất một số giải pháp nhằm hoàn thiện việc thực thi các quyền cơ bản cho trẻ em đồng thời nâng cao nhận thức của cộng đồng về vấn để này.