Đà Nẵng là vùng đất nam hai bên bờ sông Hàn, sát bờ biển, vào đầu thế kỷ thứ XIV Đà Nẵng vẫn còn là vùng đất hoang vu, chưa được biết đến. Đây là nơi sinh tụ của người dân các làng Hòa Khê, Thạc Gián, Liên Trì, Cẩm Lệ bên tả ngạn sông Hàn
Hóa Khê, Mỹ Thị ở hữu ngạn sông Hàn. Từ thế kỷ thứ XVI bắt đầu có hiện tượng di dân vào từ các tỉnh phía Bắc, nhiều làng mới được thành lập, dân số tăng nhanh, có tính tập trung, hiện tượng quần cư bên sông là một trong những tiền đề để hình thành một đô thị trong tương lai. Đây cũng là một trong những đặc điểm của đô thị thời kỳ văn minh nông nghiệp, được đánh giá là thương cảng quốc tế từ rất sớm, song ban đầu Đà Nẵng chỉ là tiền cảng của Hội An trong suốt các thế kỷ XVII - XVIII. Sau đó, Đà Nẵng dần thay thế Hội An và chính thức trở thành trung tâm ngoại thương duy nhất, cảng biển quốc tế của cả nước vào đầu thế kỷ thứ XIX.