Nghiên cứu xem xét mối quan hệ nhân quả giữa toàn cầu hóa, FDI và năng lượng tiêu thụ đến khí thải CO2 tại Việt Nam trong giai đoạn từ năm 1990 đến năm 2020. Một số phương pháp định lượng được sử dụng để thực hiện nghiên cứu như hồi quy bội, hồi quy phân vị, và kiểm định nhân quả Granger. Kết quả nghiên cứu cho thấy tồn tại mối quan hệ nhân quả hai chiều giữa năng lượng tiêu thụ, toàn cầu hóa lên khi thải CO2 trên từng phân vị khác nhau. Đầu tư trực tiếp nước ngoài và khí thái CO2 chi tồn tại mối quan hệ một chiều. Dựa vào sự nhất quán của kết quả nghiên cứu, tác giả đã đưa các gợi ý và đề xuất phù hợp để cải thiện môi trường ở Việt Nam và những chiến lược thu hút nguồn vốn FDI tại Việt Nam.