Bài báo này đóng góp vào tài liệu về bản sắc trong kiến trúc và đô thị bằng cách đề xuất một cách tiếp cận mới, trong đó bản sắc được nhìn từ quan điểm của ngôn ngữ kiểu mẫu của Alexander - một quá trình generative. Sử dụng ngôn ngữ kiểu mẫu hỗ trợ bản sắc thông qua kết nối với truyền thống xây dựng địa phương và đáp ứng nhu cầu của con người. Tác giả sử dụng thành phố Hà Nội vào cuối thế kỷ XIX như một nghiên cứu điển hình. Tác giả đã phân tích bản sắc qua lăng kính của ngôn ngữ kiểu mẫu. Phương pháp ngôn ngũ kiểu mẫu cho phép tổ chức và khái quát hóa thông tin về hình thức đô thị. Bài báo kết luận rằng, kiến trúc và đô thị Hà Nội có bản sắc độc đáo, phát triển trong thời Pháp thuộc và cần xem xét bản sắc từ quan điểm động. Tác giả cho rằng, để thúc đẩy bản sắc đặc trưng của Hà Nội, các nhà hoạch định chính sách và thiết kế đô thị cần xây dựng một kho tàng các ngôn ngữ kiểu mẫu của Hà Nội và đồng thời tăng cường ngôn ngữ hình thức của nó.