Đánh giá mối liên hệ của hiệu ứng vành đai và độ sâu đặt chốt trong ống tủy lên độ kháng gãy và khảo sát kiểu gãy của răng được gia cố bằng chốt sợi dưới tác dụng của lực nén. Phương pháp: Nghiên cứu invitro được thực hiện trên 60 răng cối nhỏ hàm dưới đã điều trị nội nha và cắt bỏ thân răng phía trên đường tiếp nối men-cement 2 mm. Các răng được chia ngẫu nhiên thành 4 nhóm (n=15) với sự kết hợp giữa chiều cao của vành đai là 0 mm, 2 mm và độ sâu đặt chốt là 7 mm, 9 mm. Thân răng được tái tạo bằng composite đắp lớp và được phục hồi bằng mão kim loại. Đặt 1 lực hợp với trục răng 1 góc 45 độ, ghi lại giá trị của lực đo khi máy đo báo bắt đầ xuất hiện sự nứt gãy đầu tiên đồng thời khảo sát kiểu nứt gãy của các mẫu nghiên cứu. Xử lý số liệu và so sánh độ kháng gãy các nhóm bằng phần mềm SPSS 20.0. Kết quả: Lực kháng gãy trung bình của 4 nhóm lần lượt là 459,97 ± 115,92N, 495,96 ± 97,92N, 298,54 ± 82,46N, 394,40 ± 88,67N. Khi so sánh các nhóm có hoặc không có hiệu ứng vành đai hoặc giữa các nhóm có độ sâu đặt chốt khác nhau, sự khác biệt về lực gây nứt gãy đều có ý nghĩa thống kê (p <
0,05). Số răng bị nứt gãy có thể sửa chữa cao nhất ở nhóm có hiệu ứng vành đai và độ sâu đặt chốt 9 mm, thấp nhất ở nhóm không có hiệu ứng vành đai và độ sâu đặt chốt 7 mm. Kết luận: Hiệu ứng vành đai và độ sâu đặt chốt đều ảnh hưởng tích cực đến độ kháng gãy. Tăng chiều cao vành đai và độ sâu đặt chốt giúp tạo ra các kiểu nứt gãy thuận lợi hơn cho khả năng sửa chữa do nứt gãy.