Mô tả một số chỉ số sinh học trên da của bệnh nhân viêm da cơ địa và xác định mối tương quan giữa các chỉ số sinh học này với các giai đoạn lâm sàng của bệnh viêm da cơ địa. Phương pháp: Nghiên cứu mô tả cắt ngang trên 30 người bệnh viêm da cơ địa, có đối chứng (n = 30). Kết quả: Định lượng một số chỉ số sinh học trên da của bệnh nhân viêm da cơ địa bằng phương pháp đo trên máy phân tích lượng tử cộng hưởng từ cho thấy có hiện tượng rối loạn một số chỉ số (tăng hoặc giảm) so với người bình thường. Các chỉ số sinh học trên da ở bệnh nhân viêm da cơ địa tăng gổm: Chỉ số miễn dịch da tăng 63,3% (3,91 ± 1,62), gốc tự do 53,3% (3,91 ± 1,83), mất độ ẩm da 60,0% (4,94 ± 1,55), mỡ 80,0% (25,42 ± 4,81), sừng da 83,3% (2,30 ± 0,55), melanin 96,7% (0,60 ± 0,15)
Các chỉ số giảm: Collagen giảm 90,0% (3,20 ± 0,89), đàn hồi da 50,9% (2,30 ± 0,69)
Sự khác biệt có ý nghĩa thống kê (với p <
0,05 và p <
0,05). Có mối tương quan thuận giữa chỉ số giãn mao mạch da với các giai đoạn lâm sàng (tương ứng với các mức độ từ nhẹ, đến nặng) ở bệnh nhân viêm da cơ địa (R = 0,44, với p <
0,05). Kết luận: Có hiện tượng tăng một số chỉ số sinh học như miễn dịch da, gốc tự do, mất độ ẩm da, mỡ da, sừng da, melanin và giảm ở một số chỉ số: Collagen, đàn hồi da. Có mối tương quan thuận giữa chỉ số giãn mao mạch da với các giai đoạn lâm sàng trên bệnh nhân viêm da cơ địa.