Đánh giá tiềm năng của hệ thống cây trồng hiện tại và định hướng cải tiến hệ thống cây trồng ở vùng ven biển Thanh Hóa. Nghiên cứu được thực hiện tại 4 huyện vùng ven biển Thanh Hóa, gồm: Nga Sơn, Hậu Lộc, Hoằng Hóa và Quảng Xương, với 3 tiểu vùng sinh thái (vùng đồi, vùng đồng bằng và vùng ven biển) được đặc trưng bởi sự khác nhau về địa hình, đất đai và cơ cấu luân canh. Diện tích gieo trồng giảm qua từng năm và diện tích đất sản xuất nông nghiệp cũng giảm do chuyển đổi mục đích sử dụng đất, nhưng sự phân bố (phổ) cây trồng ít thay đổi. Lúa vẫn là cây trồng chiếm tỉ lệ diện tích lớn nhất. Tuy vậy lúa, cơ cấu luân canh lúa - lúa mang lại hiệu quả kinh tế thấp nhất (41,61 triệu đồng/ha), trong khi đó công thức luân canh lúa - cây rau màu (72,70 - 176,08 triệu đồng/ha) và cây rau màu (63,2 - 149,98 triệu đồng/ha) mang lại lợi nhuận cao hơn đáng kể. Hiệu quả của hệ thống cây trồng có thể được cải thiện bằng cách tăng tỉ lệ diện tích cây vụ đông sau hai vụ lúa và tăng diện tích rau màu hàng hóa trên đất màu. Thách thức lớn nhất trong nông nghiệp vùng ven biển Thanh Hóa là sản xuất manh mún và lao động bị già hóa. Những hạn chế này có thể khắc phục thông qua áp dụng các giải pháp: chuyển đổi cơ cấu cây trồng, khoa học công nghệ, cơ giới hóa trong sản xuất, chính sách (vốn, tích tụ đất đai, xây dựng thương hiệu và thị trường tiêu thụ...).