Mục tiêu của nghiên cứu này là phân tích xu thế biến đổi lượng mưa của tỉnh Ninh Thuận trong bối cảnh biến đổi khí hậu. Để thực hiện nghiên cứu này, tác giả đã sử dụng dữ liệu về lượng mưa tại các trạm đo mưa với thời gian tối thiểu là 24 năm và tối đa là 36 năm. Phương pháp chính được sử dụng trong nghiên cứu này là thống kê phi tham số (non-parametric method), cụ thể của phương pháp này là phân tích Mann-Kendall và phân tích độ dốc dựa vào phân tích Theil-Sen. Nghiên cứu tiến hành dưới sự hỗ trợ của phần mền ProULC 5.1 và Makesen 1.0. Kết quả nghiên cứu của đề tài đã chỉ ra rằng trong giai đoạn tính lượng mưa năm trên địa bàn tỉnh Ninh Thuận đang có xu hướng tăng nhiều từ tháng 7 đến tháng 11 và giảm vào tháng 3. Cùng với đó, thông qua chỉ số về xu hướng tăng giảm của lượng mưa, nghiên cứu cũng đã chỉ ra dự báo về xu hướng tăng lượng mưa cho khu vực. Kết quả dự báo cho thấy đến năm 2035 lượng mưa tăng trung bình 7,7% và đến năm 2050 lượng mưa tăng 13,8% so với giai đoạn dự báo. Kết quả nghiên cứu đã phản ánh được thực trạng biến đổi lượng mưa trong bối cảnh biến đổi khí hậu với các trạm có ý nghĩa thống kê (p<
0,05). Kết quả nghiên cứu là cơ sở để các cơ quan ban ngành trong tỉnh Ninh Thuận xây dựng các giải pháp thích ứng và giảm nhẹ tác động của biến đổi khí hậu trong các lĩnh vực của đời sống kinh tế - xã hội.