Biến đổi khí hậu, thiên tai diễn ra khó lường đang có chiều hướng gia tăng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển kinh tế xã hội của Việt Nam, do đó nâng cao tỷ lệ bao phủ rừng là một trong những giải pháp cơ bản để giải quyết vấn đề trên. Mục đích của nghiên cứu này là tìm hiểu tác động của việc trồng rừng đến lượng khí thải CO2 tại Việt Nam trong giai đoạn 1990-2019. Số liệu trong nghiên cứu được thu thập từ Ngân hàng thế giới (World Bank). Nghiên cứu sử dụng mô hình Vectơ tự hồi quy (VAR) để phân tích tác động của việc trồng rừng đến lượng khí thải CO2. Kết quả nghiên cứu cho thấy, độ che phủ rừng có tác động tiêu cực đến lượng khí thải CO2 ở Việt Nam. Bên cạnh đó, kết quả nghiên cứu còn phát hiện mối quan hệ hai chiều giữa đô thị hoá và tỷ lệ bao phủ rừng của Việt Nam. Dựa vào kết quả nghiên cứu, Việt Nam có thể cân nhắc trong việc đưa ra các chính sách phù hợp để cải thiện ô nhiễm môi trường thông qua việc cắt giảm lượng khí thải CO2, bằng cách ban hành chính sách bảo vệ rừng phù hợp với đặc thù của mỗi vùng, miền theo hướng phát triển rừng gắn với phát triển kinh tế, đời sống an sinh xã hội của người dân. Nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng trong việc giải quyết tình trạng biến đổi khí hậu thông qua việc cung cấp bằng chứng thực nghiệm về tác động tích cực của việc trồng rừng đến cải thiện môi trường của Việt Nam.