Sự xuất hiện của đại dịch COVID-19 vào cuối năm 2019 đã tác động mạnh mẽ đến con người và các quốc gia trên toàn thế giới. Để ứng phó với đại dịch COVID-19, các quốc gia đã ban hành nhiều chính sách xã hội nhằm khắc phục ảnh hưởng tiêu cực của đại dịch đối với các nhóm dân cư. Bằng phương pháp phân tích tài liệu thứ cấp và phân tích nội dung các chính sách, bài viết này sẽ cung cấp bức tranh tổng quan về chính sách xã hội ứng phó với đại dịch COVID-19 trên thế giới và Việt Nam. Kết quả phân tích đã cho thấy hành động kịp thời của nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam, trong việc ban hành các chính sách hỗ trợ về việc làm, y tế, nhà ở, bảo hiểm, và các hình thức trợ giúp xã hội khác cho các nhóm dân cư bị ảnh hưởng bởi đại dịch. Song, các chính sách còn thiếu tính hệ thống, đối tượng chính sách còn chưa toàn diện, đầy đủ. Đặc biệt, số lượng các chính sách ứng phó trong thời gian dài, nhất là giai đoạn sau giãn cách xã hội, hay ở tình trạng bình thường mới thì còn hạn chế. Trên cơ sở đó, nhóm tác giả đề xuất một số hướng nghiên cứu làm tiền đề cho việc xây dựng và triển khai các chính sách kế tiếp, phù hợp với giai đoạn phát triển mới của đại dịch bệnh COVID-19, cũng như với tình hình cụ thể của từng địa phương, quốc gia và khu vực.