18F-FDG PET/CT là phương pháp có độ nhạy, độ đặc hiệu cao trong chẩn đoán tổn thương tái phát ở bệnh nhân (BN) ung thư tuyến giáp biệt hoá (UTTGBH) kháng 131I. Mục tiêu của nghiên cứu nhằm đánh giá mối liên quan giữa thyroglobulin (Tg) và thời gian nhân đôi của Tg (Tg – DT) với tổn thương tái phát/di căn phát hiện trên 18F-FDG PET/CT ở BN ung thư tuyến giáp thể biệt hóa kháng 131I. Phương pháp: 119 BN ung thư tuyến giáp biệt hóa kháng 131I có chỉ định chụp 18F-FDG PET/CT. Sử dụng ít nhất hai giá trị Tg ức chế (TSH ≤ 0,1 iUI/ml) gần nhất trước chụp 18F - FDG PET/CT để tính Tg – DT. Phân tích mối liên quan giữa tổn thương tái phát/di căn trên hình ảnh PET/CT với các đặc điểm lâm sàng, nguy cơ tái phát, Tg và Tg – DT. Kết quả: 88 BN (73,9%) được phát hiện tổn thương trên hình ảnh 18F-FDG PET/CT, 29 BN (24,3 %) có di căn xa. Thời gian Tg – DT thấp hơn có ý nghĩa thống kê ở nhóm PET/CT dương tính so với nhóm âm tính (trung vị 12,9 tháng so với 166 tháng, p <
0,001). Nồng độ Tg ở nhóm có di căn xa cao hơn so với nhóm không có di căn xa (334 và 114,6 ng/ ml, p <
0,001). Phân tích hồi quy logistic đơn biến và đa biến cho thấy Tg-DT là yếu tố tiên lượng độc lập dự báo PET/CT dương tính và nồng độ Tg là yếu tố dự báo di căn xa. Đường cong ROC xác định ngưỡng tối ưu của Tg-DT trong dự đoán PET/CT dương tính là 34,75 tháng và ngưỡng nồng độ Tg kích thích dự báo di căn xa là 218,1 ng/ml.Kết luận: Thời gian Tg-DT là một giá trị tin cậy trong dự đoán khả năng phát hiện tổn thương tái phát/di căn và Tg có ý nghĩa trong dự đoán di căn xa trên hình ảnh 18F-FDG PET/CT ở các bệnh nhân UTTGBH kháng 131I .