Chủ tịch nước là thiết chế quan trọng trong bộ máy nhà nước Việt Nam, được ghi nhận, sửa đổi qua các bản Hiến pháp nhằm thỏa mãn những đòi hỏi của từng thời kỳ. Để có cơ sở cho thay đổi này, bên cạnh yếu tố chính trị, thì một phần quan trọng đến từ luận cứ khoa học được cung cấp bởi các công trình nghiên cứu về Chủ tịch nước, nguyên thủ quốc gia của nền khoa học pháp lý nước nhà. Dù vậy, hiện nay số lượng, cũng như chất lượng của các nghiên cứu có liên quan chưa thực sự tương xứng với mức độ quan trọng của thiết chế Chủ tịch nước cũng như đòi hỏi cải cách của từng thời kỳ. Vì thế, để góp phần nào đó cải thiện thực trạng này, bài viết tiếp cận từ phương pháp phân tích, tổng hợp, với phạm vi là các công trình đã công bố trong nước, về một số nội dung nghiên cứu đã có liên quan đến thiết chế Chủ tịch nước trong khoảng hơn mười năm trở lại đây, để trên cơ sở đó chỉ ra những hạn chế, thiếu hụt trong nghiên cứu và đề xuất hướng nghiên cứu trong thời gian tới.