Đây là nghiên cứu sử dụng phương pháp mô tả cắt ngang, thực hiện trên 45 bệnh nhân chấn thương sọ não nặng tại Trung tâm Phẫu thuật thần kinh Bệnh viện hữu nghị Việt Đức. Kết quả nghiên cứu cho thấy: có mối liên quan giữa phản xạ đồng tử với ánh sáng với kết quả điều trị. Nếu đồng tử 1 bên giãn, mất phản xạ thì kết quả điều trị xấu gấp 9,38 lần so với đồng tử 2 bên không giãn, có phản xạ, có ý nghĩa thống kê với 95%CI: 1,64 - 53,62. Có mối liên quan giữa mức độ đè đẩy đường giữa với kết quả điều trị. Nếu mức độ đè đẩy đường giữa trên 5 mm thì kết quả điều trị xấu gấp 4,94 lần so mức độ đè đẩy đường giữa từ 5 mm trở xuống, có ý nghĩa thống kê với 95%CI: 1.04 - 25.88. Có mối liên quan giữa mức độ chèn ép bể đáy với kết quả điều trị. Nếu xóa bể đáy thì quả điều trị xấu gấp 7,778 lần so với bể đáy bình thường, có ý nghĩa thống kê với 95%CI: 1,17 - 51,92. Các yếu tố mức chảy máu màng nhện và áp lực nội sọ chưa thấy có liên quan đến kết quả điều trị sau 3 tháng (p >
0,05)