Nghiên cứu này nhằm đánh giá hiệu quả của can thiệp phục hồi chức năng từ xa lên khả năng thực hiện các hoạt động sống của người bệnh sau 1 tháng can thiệp. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu. 12 người bệnh đột quỵ được can thiệp phục hồi chức năng từ xa trong 1 tháng (3 buổi /1 tuần). Thang đo Barthel được sử dụng để đánh giá trước và sau can thiệp. Phép kiểm T -test bắt cặp được sử dụng để kiểm tra kết quả. Nghiên cứu đã sử dụng mô hình ảnh hưởng hỗn hợp tuyến tính (LME) để mô hình hóa sự thay đổi của điểm số Barthel trong một tháng can thiệp. Các yếu tố tiên lượng được đưa vào mô hình là tuổi, giới tính và thời điểm đo (khi xuất viện và sau 1 tháng can thiệp) Kết quả. Chương trình can thiệp phục hồi chức năng từ xa được tiến hành cho thấy sự thay đổi khác biệt có ý nghĩa thống kê trong khả năng thực hiện hoạt động sống hàng ngày qua thang Barthel với chỉ số trung bình tại thời điểm xuất viện là 42,3 (độ lệch chuẩn= 9,5) và sau 1 tháng can thiệp là 83,3 (độ lệch chuẩn = 13,9). Điểm số Barthel trung bình có xu hướng giảm khi tuổi tác tăng lên và ở nam giới thấp hơn so với nữ giới. Kết luận. Can thiệp phục hồi chức năng từ xa có cải thiện trong khả năng thực hiện hoạt động sống hàng ngày của người bệnh sau đột quỵ. Tuy nhiên, cần có các nghiên cứu theo dõi lâu dài hơn với cỡ mẫu lớn hơn để đánh giá thêm về hiệu quả thực sự của can thiệp này.