Nghiên cứu nhằm mở rộng mô hình chấp nhận công nghệTAM xem xét sự tác động của sự Nhận thức về tính hữu ích và Nhận thức về tính dễ sử dụng VR lên Ý định thăm quan địa điểm du lịch, cùng với biến trung gian là Ý định sử dụng VR để trải nghiệm địa điểm du lịch. Bài nghiên cứu sử dụng phương pháp định tính và định lượngkiểm định độ tin cậy của thang đo, nhân tố khám phá, nhân tố khẳng định và chạy mô hình cấu trúc tuyến tính SEM, dữ liệu từ410 người tại Việt Nam. Kết quả cho thấy,Nhận thức tính hữu ích và tính dễ sử dụng đều có tác động dương đến Ý định sử dụng VR, dẫn đến tác động mạnh mẽ lên Ý định lựa thăm quan điểm du lịch
Riêng biến Nhận thức tính hữu ích cũng có tác động dương trực tiếp đến Ý định thăm quan địa điểm du lịch... Sau cùng, hàm ý quản trị được đề xuất trên cơ sở kết quả nghiên cứu,