Bốn chữ Hán 元 (nguyên), 亨 (hanh), 利 (lợi), 貞 (trinh), vốn bắt nguồn từ Bát quái (tám lá số tử vi) trong Chu dịch, có liên hệ với quẻ càn và quẻ càn và thường được viết trên các xà ngang chính của nhà cổ Việt Nam để ca ngợi tứ đức của trời đất. Tuy nhiên, ý nghĩa và hàm ý văn hóa của bốn chữ Hán này thì không mấy người bàn tới. Trong bài báo này, chúng tôi làm rõ nghĩa ngữ nghĩa và hàm ý văn hóa của bốn chữ Hán này bằng phương pháp phân tích nhằm đóng góp tư liệu cho việc nghiên cứu và giảng dạy ngôn ngữ - văn hóa ở Việt Nam.