Framed within contemporary debates about the implications of cultural heritage tourism for rural ethnic minority populations, this paper explores the case study of cultural heritage tourism in Bayan Ulgii Mongolia, juxtaposing arguments about place and identity with those of economic benefits. Preliminary results suggest that growing attention paid to the Kazakhs as aminority ethnic cultural group in Mongolia, and narratives of their lifeway persistence, increase international acknowledgement that mayfoster greater tourism. However, one of the key outcomes of the production of this heritage landscape is the consumption of ethnic cultural identity narratives by ethnic Kazakh out-migrants who desire to reinscribe “traditional cultural lifeways” in their children’s identities. This thus serves to promote a shared sense of identity amongst a rapidly dispersing population but also challenges the notion of production and consumption as competing, rather than complimentary processes, in emerging rural tourism locations of the Global South.Nằm trong khuôn khổ các cuộc tranh luận hiện nay về tác động của du lịch di sản văn hóa đối với cộng đồng dân tộc thiểu số vùng nông thôn, bài viết này nghiên cứu trường hợp du lịch di sản văn hóa ở Bayan Ulgii Mông Cổ, đặt những tranh luận về địa điểm và bản sắc tộc người có liên quan đến ngành du lịch này bên cạnh những tranh luận về giá trị kinh tế của nó. Kết quả sơ bộ cho thấy rằng, việc người Kazakhs ngày càng được quan tâm như một nhóm sắc tộc văn hóa thiểu số ở Mông Cổ và những tự sự về sức sống bền bỉ của họ đã được quốc tế thừa nhận ngày càng nhiều, từ đó thúc đẩy sự phát triển mạnh mẽ hơn của du lịch đến các vùng dân cư này. Tuy nhiên, một trong những sản phẩm đầu ra chính yếu của việc khai thác cảnh quan di sản này chính là sự tiêu thụ các câu chuyện về bản sắc văn hóa của những người Kazakh di cư, những người luôn khao khát tái tạo một thứ “bản sắc văn hóa truyền thống” cho con cái của họ. Do đó, điều này tạo điều kiện cho việc kiến tạo một cảm thức chung về bản sắc trong một cộng đồng đang bị phân tán nhanh chóng. Tuy nhiên, nó cũng thách thức ý niệm xem sản xuất và tiêu dùng như là cạnh tranh nhau thay vì bổ trợ nhau tại các địa điểm du lịch nông thôn mới nổi của những quốc gia đang phát triển.