Nghiên cứu đã đề xuất được mô hình sản xuất canh tác tích hợp hướng tới không phát thải dựa trên nền tảng của hoạt động chăn nuôi. Mô hình áp dụng các giải pháp sinh thái, các giải pháp quay vòng, khép kín các dòng vật chất năng lượng cùng với tận dụng điều kiện sinh thái môi trường sẵn có của địa phương giúp duy trì sinh kế cho người dân. Mô hình áp dụng điển hình cho hộ Nguyễn Văn Hai tại ấp Trung An, xã Lê Trì, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang. Kết quả cho thấy 3,18 m3 /ngày nước thải chăn nuôi và sinh hoạt được xử lý và tái sử dụng cho nông nghiệp, 39.065,31 tấn CO2 tđ/năm được thu gom dưới dạng khí sinh học phục vụ nấu ăn, mô hình giúp duy trì sinh kế hiện hữu, tạo ra một số sinh kế mới giúp hộ gia tăng thu nhập 45.200.000 đ/năm, đảm bảo các yêu cầu về bảo vệ môi trường, giảm sự lệ thuộc của sinh kế hiện hữu đối với các tác nhân bên ngoài như giá cả, thức ăn, nhân lực,… Đây có thể được xem là mô hình mẫu tốt nhất cho các hộ chăn nuôi bò
có thể khắc phục được những nhược điểm của những mô hình sinh kế trước đó tại địa phương
cả về khả năng áp dụng lâu dài cũng như phát triển quy mô nhiều hộ dân tăng khả năng liên kết giữa các hộ dân nhằm tạo sự hỗ trợ lẫn nhau trong trường hợp là một khu vực dân cư có cùng sinh kế chính là chăn nuôi bò.The study has proposed an integrated zero-emission farming model based on livestock production. The model applies ecological solutions, revolving solutions, and closures of energy flows along with utilizing the local environmental conditions available to help maintain livelihoods for the people. Typical models for Mr. Nguyen Van Hai households in Trung An hamlet, Le Tri commune, Tri Ton district, An Giang province. The results show that 3.18 m3 /day of livestock and domestic waste water is treated and reused for agriculture, 39,065.31 tons of CO2tđ/year is collected in the form of biogas for cooking, models help to maintain existing livelihoods, creating a number of new livelihoods to increase income of VND 64,400,000/year, ensuring environmental protection requirements, reducing existing livelihood dependence on external actors such as price, food, human resources, etc. This can be considered as the best model for cow farmers
can overcome the disadvantages of previous local livelihood models
Both in terms of long-term applicability, as well as the development of a large number of households, there is an increase in the ability to connect among households in order to create mutual support in the case of a residential area with the same main livelihood as livestock cow.