Nước sạch là một nguồn tài nguyên hữu hạn, đồng thời là một trong những thành tố tối quan trọng với sự sống của loài người Quyền đối với nước, vì lẽ đó, đã được ghi nhận là một quyền cơ bản của con người. Quyền con người đối với nước (Human Right to Water) được xem là một sự phát triển và có mối liên hệ chặt chẽ với quyền được có mức sống thoả đáng và quyền được đảm bảo về sức hai quyền được ghi nhận trong Công ước quốc tế về các Quyền Kinh tế, Xã hội, và Văn hoá (ICESCR)†. Nghiên cứu nhỏ dưới đây sẽ xuất phát từ việc làm rõ nội dung của quyền con người đối với nước sau đó sử dụng lý thuyết đó để đánh giá thực tiễn đảm bảo quyền này của Việt Nam qua hiện trạng pháp luật, từ đó chỉ ra những tồn tại và định hướng căn bản cho việc hoàn thiện pháp luật nhằm đảm bảo đảm bảo thực thi quyền này.