Nghiên cứu này được thực hiện nhằm tìm hiểu tình hình thực tế trong việc nâng cao kỹ năng giao tiếp của các sinh viên chuyên ngành Hàn Quốc học, từ đó đề ra một vài giải pháp nhằm khắc phục những hạn chế còn tồn đọng trong việc đào tạo và cải thiện kỹ năng giao tiếp tiếng Hàn Quốc cho sinh viên. Nghiên cứu được thực hiện theo phương pháp hỗn hợp, trong đó kết hợp sử dụng cả hai phương pháp thu thập tài liệu là khảo sát và phỏng vấn sâu. Kết quả nghiên cứu cho thấy, đa số người học gặp nhiều khó khăn trong việc cải thiện và nâng cao kỹ năng giao tiếp tiếng Hàn Quốc, thiếu tính chủ động trong các hoạt động giao tiếp, tính ứng dụng của các nội dung được học dù khá cao nhưng thực tế hiệu quả ứng dụng còn thấp. Từ kết quả nghiên cứu, nhóm tác giả đề xuất một số giải pháp như: (1) kết hợp với những nội dung văn hoá – xã hội song song với việc cung cấp những kiến thức về mặt ngôn ngữ
(2) thiết kế giờ học để người học có thể tập trung hơn nữa cho các hình thức luyện tập kỹ năng giao tiếp mang tính hai chiều, có tiếp thu và có diễn đạt
(3) bồi đắp sự chủ động trong giao tiếp cho người học thông qua các hoạt động nhóm, câu lạc bộ nhằm tạo môi trường giao tiếp thường xuyên hơn.This study was conducted to understand the actual communication skill of students majoring in Korean studies, thereby proposing some solutions to overcome remaining limitations in Korean language training for students majoring Korean studies. The research was conducted using the Explanatory Sequential Mixed Method, which used both document collection methods: survey and in-depth interview. Research results show that the majority of students have numerous difficulties in improving and enhancing communication skills, lack initiative in communication activities, and the applicability of the learned content is quite high, but in reality the application efficiency is still low. From the research results, the authors propose a number of solutions such as: (1) combining socio-cultural content along with providing linguistic knowledge
(2) designing lessons so that learners can focus more on practicing two-way, receptive and expressive communication skills
(3) fostering initiative in communication for learners through group and club activities to create a more frequent communication environment.