Những nghiên cứu về văn học Đông Nam Á thường xem xét các tác phẩm văn học như những hoán dụ cho các vấn đề kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội của các quốc gia Đông Nam Á và ít khi chú ý đến văn học thiếu nhi của khu vực này. Bài viết sử dụng mô hình so sánh cận kề để khảo sát ba tác phẩm đặc sắc của văn học thiếu nhi Đông Nam Á, bao gồm Chai thời gian của Prabhassorn Sevikul (Thái Lan), Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của Nguyễn Nhật Ánh (Việt Nam), và Chiến binh Cầu Vồng của Andrea Hirata (Indonesia). Bài viết tập trung làm rõ hành trình trưởng thành không dễ dàng của các nhân vật thiếu nhi trong ba tác phẩm này và những cách đối diện với biến cố của các nhân vật để hoàn thiện mình và tìm thấy những điều ý nghĩa trong cuộc sống. Bài viết cũng đề xuất một cách định danh khác về lứa tuổi từ 12,13 tuổi đến trước 18 tuổi để nhấn mạnh ý nghĩa về sự chuyển giao gắn liền với những thay đổi trong thể chất, tinh thần và nhận thức của trẻ em ở lứa tuổi này.Studies on Southeast Asian literature often consider literary works as allegories for the economic, political, cultural, and social issues of Southeast Asian countries and pay little attention to children’s literature in this region. The article uses the juxtapositional model of comparison to examine three beautiful pieces of work of Southeast Asian children’s literature, including Chai thời gian [Bottle of Time] by Prabhassorn Sevikul (Thailand), Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh [I See Yellow Flowers in the Green Grass] by Nguyễn Nhật Ánh (Vietnam), and Chiến binh Cầu Vồng [The Rainbow’s Troops] by Andrea Hirata (Indonesia). The article focuses on clarifying the difficult transition to adulthood of the child characters in these three pieces and how the characters face events to improve themselves and find meaningful things in life. It also proposes another concept of the age from 12-13 years old to before 18 years old to emphasize the meaning of transition associated with changes in the physical, mental, and cognitive of children at this age.