Nghiên cứu này sử dụng lý thuyết tam giác chiến lược của Lowell Dittmer vào mối quan hệ tay ba Mỹ - Trung - Nga, qua đó cho thấy đây là công cụ phân tích có ích, có giải thích và dự đoán tương đối cao. Nhưng lý thuyết này vẫn còn nhiều hạn chế do cách tiếp cận cấu trúc và duy lý. Nghiên cứu này cho rằng để dự đoán hành vi của các nước trong một quan hệ ba bên, ngoài việc áp dụng mô hình tam giác chiến lược, cần tính đến các nhân tố tác động khác như chính trị nội bộ, ý thức hệ, các tác nhân bên ngoài tam giác, các cuộc khủng hoảng bất ngờ.This study uses Lowell Dittmer's strategic triangular theory in the US-China-Russia tripartite relationship, which shows that this is a useful analysis tool, with relatively high explanations and predictions. But this theory is still limited by a rational and structural approach. This study suggests that in order to predict the behavior of countries in a tripartite relationship, in addition to the application of the strategic triangle model, other factors such as internal politics, ideology, agents outside the triangle, unexpected crises.