Phân cấp nguy cơ cháy và phân vùng trọng điểm cháy có ý nghĩa hết sức quan trọng trong quản lý cháy rừng. Các nhân tố được dùng để phân cấp bản đồ bao gồm hiện trạng rừng, điều kiện khí hậu, điều kiện kinh tế - xã hội, thủy văn và địa hình. Sử dụng phương pháp phân tích thứ bậc kết hợp với việc tham khảo ý kiến của các chuyên gia để xác định trọng số của các chỉ tiêu nghiên cứu. Theo phương pháp này, mỗi nhân tố chính và nhân tố phụ ảnh hưởng đến nguy cơ cháy rừng được so sánh cặp đôi với các nhân tố ảnh hưởng khác. Dựa vào công nghệ GIS và viễn thám, nghiên cứu đã xác định được các nhân tố và 5 trọng số ảnh hưởng đến nguy cơ cháy rừng với mức độ chấp thuận CR=0,89%. Diện tích có nguy cơ cháy rừng ở các cấp là: nguy cơ cháy rừng rất cao 6.966,51ha, nguy cơ cháy cao 1.186,17ha, nguy cơ cháy trung bình 881,81ha, nguy cơ cháy thấp 6.536,07ha. Phân loại kết quả kiểm chứng trên thực địa và số liệu cháy rừng hàng năm cho thấy có 90% số vụ cháy rừng diễn ra tại những diện tích có nguy cơ cháy rất cao, 10% cháy tại các diện tích có nguy cơ cháy cao. Đây là cơ sở khoa học và thực tiễn cho việc xây dựng các phương án quản lý cháy rừng cho từng khu vực tại thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình.