Xuất phát từ lý thuyết hội tụ thu nhập Solow (1956), mục tiêu nghiên cứu của bài viết là xem xét có hay không hiện tượng hội tụ thu nhập giữa các tỉnh của Việt Nam, đồng thời đánh giá mức độ tác động của các nguồn đầu tư đến quả trình hội tụ thu nhập ở Việt Nam. Với mô hình nghiên cứu dữ liệu bảng (panel data) của 63 tỉnh thành Việt Nam từ 2000 đến 2017, kết quả cho thấy, các tỉnh ở Việt Nam đang có xu hướng hội tụ thu nhập bình quân đầu người, với tốc độ hội tụ xấp xỉ 1,2% đến 5,6%, tức là khoảng cách giàu nghèo ngày càng hẹp lại, điều này phù hợp với lý thuyết tăng trưởng tân cổ điển của Solow (1956). Trong đó đầu tư trực tiếp nước ngoài đóng vai trò tích cực nhất đến vấn đề hội tụ, sau đó đến đầu tư công và đầu tư tư nhân trong nước.