Tiếng Việt cùng với tiếng Hán, tiếng Thái, v.v. được phân loại loại hình thuộc nhóm các ngôn ngữ đơn lập. Trong các phương thức ngữ pháp của các ngôn ngữ đơn lập, trật tự các thành tổ là một phương thức quan trọng. Cách tiếp cận cấu trúc hình thức đã xem xét triệt để những quy tắc thay đổi vị trí của các thành phần câu khi nghiên cứu ngữ pháp theo hướng phân tích thành phần chức năng cú pháp. Còn về mặt nội dung, liệu trật tự có mang giá trị ngữ nghĩa của riêng mình không? Nghiên cứu này lấy ngữ liệu từ các phát ngôn thay đổi trật tự trong tiếng Việt để thẩm định nội dung ngữ nghĩa cơ bản của phương thức trật tự thành tố. Qua những phân tích về sự thay đổi trật tự thành phần câu ở các phát ngôn đánh dấu, những nét nghĩa chi tiết và cụ thể của phương thức ngữ pháp này sẽ được phác họa tường minh.