Trong lịch sử Phật giáo Trung Quốc, thời Đường cóthể coi là thời kỳ Phật giáo phát triển lên đến đỉnh cao. Tuynhiên, cũng chính trong thời kỳ này, Phật giáo vấp phải một giaiđoạn bị bài trừ gay gắt dẫn đến suy thoái, khiến cho Phật giáoTrung Quốc sau này không còn đạt được đỉnh cao như trước.Giai đoạn đó thường được gọi là Pháp nạn Hội Xương, kéo dàitừ năm 842 đến năm 846 do chính sách bài Phật của Đường VũTông. Trong phạm vi bài viết này, tác giả tập trung trình bàychính sách bài Phật của Đường Vũ Tông và pháp nạn HộiXương trên các khía cạnh tiến trình, nguyên nhân và hệ quả.