Nghiên cứu sử dụng và phân tích Tổng điều tra dân số và nhà ở 2019, kết quả cho thấy hôn nhân là một thiết chế xã hội bền vững với đa số người dân sống trong hôn nhân. Biến đổi xã hội theo hướng hiện đại hóa có tác động đến hôn nhân theo hai chiều hướng khác nhau là tuổi kết hôn trung bình lần đầu tăng lên nhưng cũng làm cho vấn đề ly hôn, độc thân cũng có xu hướng tăng. Bên cạnh đó, vẫn còn một bộ phận nhỏ dân số có tình trạng tảo hôn. Các chi báo về hôn nhân có mối quan hệ hoặc chịu sự tác động của các yếu tố như giới, dân tộc, thành thị-nông thôn, vùng, tỉnh. Vì vậy, cần phải xây dựng và triển khai linh hoạt, thích ứng các chính sách về hôn nhân phù hợp với sự biến đổi kinh tế - xã hội và đặc điểm của dân số Việt Nam. Những nhóm dân số yếu thế, những tỉnh/ thành phố, vùng có sự phát triển kinh tế - xã hội thấp cần được đặc biệt quan tâm, chú trọng trong việc thực hiện chính sách về hôn nhân.Using and analyzing the 2019 Vietnam Population and Housing Census, this paper shows that marriage is a sustainable social institution with the majority of people in marriage. Social change in the direction of modernization has had an impact on marriage in two different directions, while the singulate mean age at marriage has increased, but it has also increased divorce and singleness. In addition, there is still a small proportion ofthe population that has child marriage. Indicators of marriage have a relationship, and are influenced by factors such as gender, ethnicity, urban-rural, region, and province. Therefore, it is necessary to develop and implement flexible and adaptive marriage policies to socio-economic changes and characteristics of the Vietnamese population. Vulnerable groups, provinces/cities and regions with low socio-economic development need special attention and focus in the implementation ofthe marriage policies.