Quá trình thực hiện các chương trình an sinh xã hội ở Việt Nam nói chung và ở Thành phố Hồ Chí Minh nói riêng chủ yếu hướng tới đảm bảo cho các nhóm đối tượng làm việc trong khu vực kinh tế chính thức. Trong đó, các nhóm xã hội dễ bị tổn thương như người nghèo, lao động trong khu vực kinh tế phi chính thức, lao động di cư vẫn khó có cơ hội tiếp cận mạng lưới này. Họ chủ yếu đều xuất thân từ nông dân, gia nhập các dòng lao động di cư và làm việc trong thị trường loa động tự do - môi trường luôn chứa đựng nhiêu thương tổn và rủi ro. Phân tích những kết quả đạt được trong việc thực hiện an sinh xã hội cho người nông dân khu vực ngoại thành Thành phố Hồ Chí Minh
những hạn chế, tồn tại và đề xuất một số giải pháp thực hiện an sinh xã hội hiệu quả hơn.