Minh Mệnh (1791-1841) là vị hoàng đế thứ 2 của vương triều Nguyễn, trị vì từ năm 1820 đến khi mất. Ông vừa là một hoàng đế tài hoa, vừa là nhà chính trị, quân sự xuất sắc. Trong đường lối trị nước, Minh Mệnh chủ trương kết hợp giữa đức trị và pháp trị. Trong tư tưởng của Minh Mệnh về đức trị và pháp trị có giá trị gợi mở cho việc xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam hiện nay.