Các cộng đồng cư dân cổ vùng ngập mặn có hình thức cư trú khác biệt so với các vùng khác ở Nam Bộ: họ sống trong các ngôi nhà gỗ dựng trên các nền đất đắp ở các giồng đất và trên nhà sàn ở vùng ngập mặn sình lầy. Có ba giai đoạn phát triển của khảo cổ học vùng ngập mặn Đông Nam Bộ được nhận diện: Rạch Núi - Bưng Bạc - Giồng Cá Vồ. Trong các giai đoạn phát triển, có những biến chuyển về văn hóa: bên cạnh truyền thống mộ huyệt đất đã xuất hiện táng thức mộ chum - vò lớn bằng gốm để cất trữ lương thực, nước uống và chôn người chết
đồ trang sức đa dạng về loại hình và chất liệu theo diễn biến thời gian, bên cạnh các sản phẩm nội địa đã có sự tiếp nhận kỹ thuật chế tác từ bên ngoài.