Xuất phát từ mối quan tâm về mức lạm phát không hợp lý có thể gây hại cho tăng trưởng kinh tế cũng như động thái chuyển đổi tại các quốc gia đang phát triển lẫn thị trường mới nổi trong việc hướng chính sách tiền tệ đến khuôn khổ lạm phát mục tiêu, theo đó, mục đích nghiên cứu nhằm ước lượng mức lạm phát tối ưu (hay ngưỡng lạm phát) đối với tăng trưởng kinh tế Việt Nam dựa trên nền tảng các mô hình được phát triển bởi Sarel (1995), Khan & Senhadji (2000) và Mubarik (2005). Phương pháp nghiên cứu bao gồm sử dụng kiểm định Augmented Dickey- Fuller (ADF), Phillip- Perron (PP), Granger Causility và các phân tích hồi quy bình phương tối thiểu (OLS), hai giai đoạn tối thiểu (2SLS), momen tổng quát (GMM) với bộ dữ liệu chuỗi thời gian theo quý giai đoạn 2004- 2014. Kết quả cho thấy ngưỡng lạm phát là 7 phần trăm, góp phần quan trọng việc thiết lập khung lạm phát mục tiêu cho Ngân hàng Nhà nước Việt Nam (NHNN) trong thời gian tới.