Cuộc khủng hoảng tài chính châu á 1997 - 1998 và sự sụp đổ của triều đại Suharto đã đẩy đất nước Indonesia vào tình trạng bất ổn và ngập trong nợ nần, khiến tỷ lệ nợ xấu của các ngân hàng thương mại (NHTM) của nước này tăng lên nhanh chóng. Trước thực trạng đó, Indonesia đã đưa ra một loạt các giải pháp mang tính cấp bách và dài hạn để tái cơ cấu ngân hàng, trong đó vấn đề xử lý nợ xấu được đặt lên hàng đầu.