Việt Nam là một nước đang phát triển có thu nhập trung bình thấp nên cần nhiều nguồn vốn cho đầu tư phát triển. Trong thập niên 90, chi tiêu của Chính phủ liên tục tăng dẫn tới các khoản nợ Chính phủ gia tăng mạnh, nhưng do nền kinh tế tăng trưởng với tốc độ cao khiến các khoản nợ có xu hướng được bù đắp bởi chính sự tăng trưởng này. Cụ thể, nợ Chính phủ liên tục giảm từ mức 45,6 phần trăm GDP năm 1990 xuống 39,9 phần trăm GDP năm 2001. Tuy nhiên, hơn 10 năm trở lại đây, liên tục bị ảnh hưởng bởi các cuộc khủng hoảng khiến tăng trưởng kinh tế của Việt Nam chậm lại, trong khi đó, áp lực đầu tư cho phát triển cơ sở hạ tầng và khôi phục tốc độ tăng trưởng kinh tế đẩy nợ công tăng lên nhanh chóng về cả qui mô lẫn tốc độ, có nguy cơ chạm trần vào cuối năm 2016, nếu không được kiểm soát tốt. Điều này sẽ đe dọa đến an toàn ngân sách quốc gia.