Đã có nhiều nghiên cứu ghi nhận việc các nhà quản trị thao túng số liệu kế toán để báo cáo mức lợi nhuận ổn định và tác động của nó đến chất lượng thông tin kế toán công bố. Bài viết làm rõ khái niệm và mô hình thông dụng để đánh giá về hành vi này do Leuz, Nanda, and Wysocki (2003) đề xuất và lý do vì sao mô hình này ít được sử dụng trong lĩnh vực tài chính. Các nhà nghiên cứu liên quan đến ngân hàng thương mại (NHTM) chủ yếu tập trung vào khảo sát việc điều tiết dự phòng rủi ro tín dụng đế ổn định lợi nhuận. Tuy nhiên, kết luận nghiên cứu về vấn đề này lại chưa thống nhất, đặc biệt là ở các nước châu á, trong đó có Việt Nam. Bài viết đã xác định khoảng trống nghiên cứu và hướng nghiên cứu đề xuất cho Việt Nam, để đánh giá việc các NHTM có điều tiết dự phòng để ổn định lợi nhuận hay không, các nghiên cứu tương lai nên xem xét về việc lựa chọn một thước đo phù hợp hơn cho các biến sử dụng. Bên cạnh đó, do có những kết luận khác nhau từ các nghiên cứu trước, các nghiên cứu trong tương lai có thể điều chỉnh mô hình của Leuz et al. (2003) cho phù hợp với lĩnh vực đặc thù này để có thêm một thước đo đánh giá về hành vi thao túng số liệu nhằm ổn định lợi nhuận báo cáo.