Việc sửa đổi Hiến pháp Indonesia năm 1945, nhất là trong những điều khoản quy định về cơ quan lập pháp, đã góp phần cơ bản làm thay đổi mạnh mẽ cơ cấu tổ chức và cơ chế hoạt động của cơ quan này so với thời kỳ Trật Tự Mới. Cơ cấu lưỡng viện trong quốc hội với các thành viên được bầu cử trực tiếp từ cuộc Tổng tuyển cử đã giúp cơ quan lập pháp thời kỳ này thực hiện tích cực các chức năng giám sát cơ quan hành pháp, sửa đổi và ban hành luật pháp, dự toán và phân bổ ngân sách quốc gia.