Bài viết nghiên cứu quan niệm của F. Jullien khi bàn về cái nhạt trong thi ca. Bằng tư duy của nhà triết học và nhà mỹ học, ông đã nhìn thấu đáo vấn đề cái nhạt làm thay đổi tín hiệu trong văn học. Từ đó, bài viết, liên hệ đến đặc trưng thi ca, thông qua cách tổ chức ngôn từ thơ, tham chiếu với cái nhạt, lại thấy giữa chúng có điểm gặp nhau trong sáng tạo của người nghệ sĩ và trong mục đích cuối cùng ở tài năng của người thưởng thức. Và từ đó, dễ dàng thấy được cái nhạt chính là phẩm chất, đặc biệt, là mỹ học rất cần thiết của thi ca, giúp thi ca trở thành những tín hiệu kỳ diệu, cao sang và minh triết cho con người và cho đời sống nghệ thuật.The article studies about F. Jullien's conception on "cái nhạt" (French: la fadeur
English: the fading) in the poetry. From the perception of a philosopher and an aesthete, F. Jullien has seen deeply through this issue which changes some signs in the literature. From that, the article connects with the typical features of poetry, through the formation of the poetry language, in order to compare with the fading. Then, similar points in the poet’s creation and in the final purpose of the talent receiver can be spotted. The fading is easily seen as the quality. More specially, it is the aesthetics, essential for the poetry, enabling poetry to become the philosophical, beautiful and wonderful signs for the human beings as well as for the artistic life.