Đầu thế kỉ XX, xã hội phong kiến suy tàn, có sự va chạm mạnh với lối sống và văn hóa phương Tây, bên cạnh đó số ít những mặt tích cực, có không biết bao nhiêu cảnh nhố nhăng, sa đọa mới thành hình trong "buổi giao thời" này. Trong quá trình thành hình và phát triển của các thể loại, truyện ngắn trên báo chí giai đoạn này đã nhanh nhạy nắm bắt, phản ánh sinh động số phận của các tầng lớp nhân dân ở thành thị buổi giao thời
từ đó phê phán những mặt trái của xã hội
coi trọng đồng tiền, đạo đức suy đồi, lối sống lố lăng, kệch cỡm... Dù về mặt nghệ thuật còn nhiều hạn chế, nhưng bước đầu truyện ngắn giai đoạn từ 1900 đến 1932 đã tái hiện được bức tranh toàn cảnh về xã hội thành thị "buổi giao thời" và góp phần vào quá trình hiện đại hóa văn học Việt Nam.