Vào thời trung đại (từ khoảng thế kỷ X đến thế kỷ XIX), do những nguyên nhân có tính chất xã hội mà người phụ nữ không những không được học hành, không được tham gia chính sự mà còn trở thành đối tượng bị áp bức, bóc lột. Điều này giải thích cho tình trạng thưa vắng của người phụ nữ trong đội ngũ sáng tác. Người phụ nữ làm thơ, viết văn là những hiện tượng mang tính đặc biệt trong văn học. Trước tác của họ để lại cho hậu thế không nhiều song việc xem xét giá trị nội dung và nghệ thuật, nhất là từ cách tiếp cận ý thức nữ quyền của những sáng tác thơ nữ thời trung đại là thao tác cần thiết để nhận thấy được những suy nghĩ của họ trong dòng thác tư tưởng nam quyền. Bài viết trình bày hai nội dung cơ bản: ý thức về vẻ đẹp và ý thức về quyền sống của người phụ nữ.