Tuồng là một loại kịch hát dân tộc được hình thành từ rất sớm. Kịch bản tuồng ban đầu đều dựa vào các "tích", tồn tại dưới dạng "tuồng cương" và được phổ biến bằng phương thức truyền miệng, diễn xướng. Đến thế kỉ XVI, XVII kịch bản tuồng mới bắt đầu được định hình nhưng hầu hết các tác phẩm ở giai đoạn này đều là kịch khuyết danh. Phải đến thé kỉ XVIII, XIX kịch bản tuồng mơi được hoàn thiện và phát triển đến đỉnh cao với sự xuất hiện của nhiều nhà soạn tuồng chuyên nghiệp trong đó có Đào Tấn. Thông qua kịch bản tuồng của Đào Tấn, chúng ta có thể thấy được tiến trình phát triển của thể loại tuồng trong dòng chảy văn học Việt Nam.