Huy Cừ là một hiện tượng lạ của thơ ca Việt nam thời hậu chiến. Di sản thơ ca anh để lại không nhiều, nhưng chứa đựng trong đó tất cả khát vọng niềm vui, nỗi buồn và những chăn trở, suy tư của một thế hệ đã đi qua chiến tranh. Con đường từ "Tiếng hát trong rừng", "Tâm sự của đá" đến "Cánh buồm mặt trời"... trong thơ anh không dài, nhưng thể hiện rất rõ những suy ngẫm, tìm tòi, thể nghiệm riêng về ý nghĩa, giá trị của cuộc đời, của thơ ca.