Sau gần một thập niên bảo vệ và củng cố nền độc lập, trước nhiều thách thức trong phát triển kinh tế, nhất là về công nghiệp, Chính phủ ấn Độ kịp thời đề ra chính sách vừa phù hợp với lợi ích giai cấp và dân tộc, tưng bước hạn chế phụ thuộc vào tư bản nước ngoài, vừa thể hiện tính tự cường quốc gia, sự tiến bộ của đảng cầm quyền. Khoảng thời gian từ 1951-1956, ở ấn Độ diễn ra quá trình hoạch định khung chính sách hát triển công nghiệp một cách chặt chẽ, rõ ràng hơn trên cơ sở chính sách công nghiệp năm 1948. Thành quả lớn nhất là Nghị quyết về Chính sách phát triển công nghiệp năm 1956 ra đời, đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế, đặc biệt là khu vực tư nhân, tạo cơ sở quan trọng cho quá trình công nghiệp hóa ấn Độ giai đoạn tiếp sau.