Đã từ lâu, người ấn Độ luôn coi lăng mộ Taj Mahal là biểu tượng của tình yếu bất diệt. Nếu như vườn treo Babylon là bài ca cất lên từ trái tim đang rộn ràng yêu thương, thì Taj Mahal không có cùng cung bậc cảm xúc như vậy. Viên trân châu của đền đài ấn Độ ra đời trong sự nuối tiếc và nhớ thương vô bờ của Hoàng đế Shah Jahan dành cho người vợ yêu - bà Mumtaz Mahal. Với mong muốn tìm hiểu câu chuyện tình yêu này bài viết cung cấp lược sử câu chuyện tình yêu bất diệt giữa Hoàng đế Shah Jahan và Hoàng hậu Mumtaz Mahal, và quá trình xây dựng nên tuyệt phẩm của nhân loại - lăng mô Taj Mahal không chỉ là một biểu tượng của tình yêu mà còn là một thành tựu kiến trúc, nghệ thuật vĩ đại thời trung đại.