Số lượng văn bản quy phạm pháp luật của Việt Nam được ban hành ngày càng nhiều do nhu cầu điều chỉnh các quan hệ kinh tế - xã hội nhưng việc tiếp cận, tra cứu để áp dụng, thực hiện rất khó khăn, tốn kém và rủi ro khó lường làm ảnh hưởng đến tính minh bạch, thống nhất của hệ thống pháp luật. Pháp điển là một phương thức tập hợp, sắp xếp, rà soát các quy phạm pháp luật nhằm xây dựng nên Bộ pháp điển, góp phần bảo đảm tính thống nhất và đồng bộ của hệ thống pháp luật cũng như vai trò quan trọng trong việc áp dụng, nghiên cứu và tìm hiểu pháp luật. Tuy nhiên, các quy định hiện hành liên quan đến công tác pháp điển sau thời gian áp dụng đã bộc lộ nhiều bất cập, hạn chế cần được tháo gỡ để hoạt động pháp điển đạt được mục đích đã đề ra.