Bài nghiên cứu này được thực hiện nhằm đánh giá tác động của các nhân tố đến hiệu quả hoạt động (HQHĐ) của các ngân hàng thương mại (NHTM) ở Việt Nam. Sử dụng dữ liệu từ các báo cáo tài chính của các ngân hàng, và Thống kê tài chính quốc tế (IFS) của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) giai đoạn 2007-2015, với mô hình bình phương tối thiểu tổng quát khả thi (FGLS), nghiên cứu tìm thấy, tỷ suất vốn chủ sử hữu trên tổng tài sản, thị phần, tỷ suất chi phí hoạt động trên tổng tài sản và tỷ suất chi phí dự phòng rủi ro trên tổng nợ là các nhân tố quan trọng tác động đến HQHĐ của các NHTM Việt Nam. Trong đó, mối quan hệ giữa HQHĐ của ngân hàng và quy mô, tỷ suất vốn vay trên tiền gửi và tổng sản phẩm quốc nội là dương, củng cố lẫn nhau. Ngược lại, thời gian hoạt động, tỷ suất chi phí dự phòng rủi ro trên tổng nợ và tỷ suất chi phí hoạt động trên tổng tài sản có tác động ngược chiều đến HQHĐ của các NHTM Việt Nam. Kết quả nghiên cứu giúp gợi ý một số chính sách đối với các nhà quản trị trong việc nâng cao HQHĐ của các ngân hàng.